Christchurch – Nơi đào tạo huấn luyện viên Không lưu Việt Nam

Thiên nhiên nơi đây có sức quyến rũ khiến người ta như hóa đá chỉ biết ngồi lặng yên thưởng thức và lắng nghe cảm xúc dâng tràn. Người New Zealand đã cùng thiên nhiên làm thành chiếc đũa thần để vẽ nên một xứ sở thần tiên.

Buổi sớm nắng còn thấp và bỏ cả thành phố nhộn nhịp, hối hả bên ngoài khuôn cửa kính. Sự yên bình đầy ắp trong không gian nơi đây bởi đơn giản là tôi mới trở về nhà hôm qua sau một chuyến đi dài.

Mặc dù những năm tháng đó đã trôi xa lắm rồi, nhưng tôi vẫn có cảm giác như chỉ mới hôm qua thôi. Khi đó tôi còn rất trẻ... Thành phố Christchurch – New Zealand.

Trước lối vào khu ở của chúng tôi là cây hồng đào đang kỳ nở hoa. Hoa nở dầy đặc cả tán cây. Khu nhà ở của chúng tôi giống như một khu vườn nhỏ trong truyện cổ tích. Một cảm giác rất thật, rất dễ dàng nhận ra là sự yên bình, trong trẻo, hiền hòa và quyến rũ khi đến nơi này.

Đêm đầu tiên ở Christchruch còn lại trong ký ức của tôi là một giấc ngủ ngon cùng một giấc mơ. Sáng ra tôi không nhớ mình đã mơ gì, nhưng có lẽ là giấc mơ đẹp vì thấy lòng mình rất vui.  Sau bữa sáng, xe đưa chúng tôi đến học viện hàng không New Zealand nằm cách khu ở của chúng tôi gần 20 km, mà nếu có dài hơn nữa cũng chẳng sao, bởi được lang thang trên con đường này, được đi dưới hai hàng cây rợp bóng mát nghiêng đầu vào nhau, phóng tầm mắt ngắm nhìn cảnh vật xung quanh là một điều kỳ diệu, và trong lòng mỗi người sẽ có một cảm nhận riêng biệt, mỗi một người sẽ tự viết riêng cho mình một bản tình ca đến từ những xúc cảm nhận được. Ở đây thiên nhiên huyền ảo đến quá đỗi diệu kỳ.

Mải mê trong những những cảm xúc, xe đưa chúng tôi đến trường lúc nào không hay, chỉ đến khi những thước phim bên ngoài khung cửa dừng hẳn lại chúng tôi mới biết mình đã đến nơi cần đến. Chúng tôi sẽ có 3 tuần lễ học chuyên môn tại đây. Trái với suy nghĩ về một công trình hoành tráng bề thế, nơi chúng tôi học tập đơn giản là một  mảng rừng thưa cây thấp, và các công trình xây dựng ở đây như được sắp đặt bầy biện để tô điểm cho nơi này thêm đẹp, thêm xinh.

Kiến trúc toàn khu với đặc điểm nổi bật là sự giản đơn, ngăn nắp, sạch sẽ, thoáng đãng và hòa quyện cùng thiên nhiên…Những ấn tượng về vùng đất lạ kỳ này không giống bất kỳ nơi nào mà tôi đã từng đến. Thiên nhiên nơi đây có sức quyến rũ khiến người ta như hóa đá chỉ biết ngồi lặng yên thưởng thức và lắng nghe cảm xúc dâng tràn. Người New Zealand đã cùng thiên nhiên làm thành chiếc đũa thần để vẽ nên một xứ sở thần tiên.

Thành phố Christchurch – một khoảng không gian mở, hoa cỏ và kiến trúc nơi đây đã đem tôi về với những câu chuyện cổ tích. Nhà thờ Christchurch, một công trình tôn giáo cổ được xây dựng bằng đá tuyệt đẹp sừng sững giữa quảng trường Cathedral Square rộng lớn. Cổ kính, nguy nga tráng lệ, linh thiêng là những gì tôi cảm nhận được khi đứng ở nơi này.

Là phố núi nên Christchurch có rất nhiều nhà cửa được xây dựng trên các sườn đồi nhưng một điều rất lạ là các ngôi nhà dù to hay nhỏ, dù cao hay thấp đều được xây theo thế đất mà không hề bị san phá hay đào bới, thiên nhiên được tất cả mọi người nơi đây chung tay gìn giữ. Một ngày tôi lang thang trên phố, đi qua biết bao con đường, cửa hiệu, quán xá, ngắm nhìn cuộc sống hiền hòa của người dân nơi đây. Họ thật thà, hiền lành và tốt bụng như thể sự yên lành, thanh bình của thiên nhiên đã vận vào trong tính cách của mỗi một con người họ vậy.

Một ngày nữa qua đi, một ngày mang đậm mùi hương hoa cỏ khi viếng thăm công viên thành phố. Những hình ảnh về những cánh đồng cỏ xanh mướt, những hồ nước trong vắt, những cánh rừng bạt ngàn hoa cỏ, những con đường quanh co ven biển, ngọn núi tuyết phủ in đậm trong tâm trí như một bài ca huyền ảo của sắc màu, làm dậy lên những cảm xúc choáng ngợp trước sự kỳ vĩ khôn cùng của thiên nhiên.

Giao lưu với bộ tộc người Mouri, chủ nhân đầu tiên của xứ sở này là điều vô cùng thú vị. Các cô gái Mouri trong trang phục thổ dân xinh đẹp rất tự nhiên và hoang dã bên cạnh những chàng trai cơ bắp cuồn cuộn với những vết xăm trên người gợi nhớ hình ảnh về những chiến binh bất khuất. Ở bên cạnh một nền văn hóa cực thịnh của châu Âu, nhưng họ vẫn giữ được bản sắc của mình.

Họ đã chỉ cho tôi chữ của người Mouri viết song song với chữ tiếng Anh trên một tấm bảng với dáng vẻ tự hào.

Bài thực hành cuối cùng chính là đài không lưu của phi trường Christchurch. Những chuyến bay cất cánh, hạ cánh trên đường băng cho tôi cảm giác ngày về rất gần.

Ngày cuối cùng ở Christchurch đáng nhớ, buổi tối trở ra thành phố mua sắm vài thứ về làm kỷ niệm, lòng cứ nao nao bâng khuâng mãi. Tôi cứ đi lanh quanh trên phố cho đến khi trời vào khuya, tôi muốn ghi lại tất cả những ảnh hình về một thành phố tuyệt vời vào trong tâm trí, và tôi cũng rất muốn những con phố sẽ nhớ bước chân tôi vì tôi biết mai đây khi xa rồi tôi sẽ rất nhớ, rất nhớ nơi này.

Nguồn: vnexpress.net